Vì hành động của bố mẹ, đứa trẻ trong ảnh có lẽ cả đời này không dám ăn thịt gà nữa!
Có những bậc cha mẹ coi con cái là nơi để thỏa mãn cái tôi và quyền lực của người lớn.
Mới đây, hai câu chuyện được chia sẻ trên mạng xã hội trung Quốc đã gây ra làn sóng phẫn nộ, phơi bày mặt tối trong cách giáo dục của một bộ phận cha mẹ: Những người coi con cái là nơi để thỏa mãn cái tôi và quyền lực của người lớn.
Từ chiếc heo đất bị đập vỡ để mua vàng…
Câu chuyện đầu tiên đến từ một người mẹ “khoe” chiến tích đập heo đất của con trai đang học cấp 2. Số tiền cậu bé dành dụm bao lâu, dù chẳng đáng là bao, có lẽ chưa đến 1.000 tệ (khoảng 3,5 triệu VNĐ) đã bị người mẹ lấy đi để mua trang sức vàng cho bản thân.
Bà mẹ coi đó là một trò vui, tự nhận mình là “người yêu vàng”. Nhưng bà không nhìn thấy, hoặc cố tình lờ đi biểu cảm của con trai: Từ thất vọng tột cùng đến buông xuôi bất lực. Hành động tịch thu tài sản riêng tư không chỉ lấy đi số tiền nhỏ, mà còn đập tan niềm tin của đứa trẻ đối với cha mẹ. Khoảng cách thế hệ và sự xa cách trong gia đình cũng từ những vết nứt nhỏ này mà hình thành.
… Đến nồi canh gà và sự tàn nhẫn đội lốt “dạy dỗ”
Câu chuyện thứ hai còn gây ám ảnh hơn, xảy ra vào những ngày cuối năm 2025. Một cậu bé tiểu học ngây thơ đã nuôi một chú gà con từ tháng 9. Suốt hơn 3 tháng, cậu bé tỉ mẩn chăm sóc, ghi lại hành trình lớn lên của thú cưng trên mạng xã hội. Với trẻ thơ, vật nuôi là bạn, là nơi nuôi dưỡng lòng trắc ẩn và sự phát triển cảm xúc.
| Đứa trẻ chết lặng khi thấy mẹ làm thịt chú gà mình nuôi từ bé |
![]() |
| Đứa trẻ khóc nghẹn |
Thế nhưng, lấy lý do con gà làm ồn ảnh hưởng đến giấc ngủ, cha mẹ cậu bé đã lẳng lặng làm thịt thú cưng mà không hề báo trước. Đỉnh điểm là việc họ dọn món thịt hầm lên, ép con ăn, rồi mới thản nhiên thông báo: “Đó chính là con gà con nuôi đấy”.
Nhiều cư dân mạng xót xa nhận định: “Có lẽ cả đời này, đứa trẻ sẽ không bao giờ dám ăn thịt gà nữa”.
Sự bất lực của những phụ huynh “bình thường”
Hành động giết chết thú cưng trước mặt con, hay thậm chí lừa con ăn thịt người bạn nhỏ của mình không phải là biểu hiện của uy quyền. Ngược lại, nó tố cáo sự yếu kém về năng lực làm cha mẹ.
Nhiều ý kiến cho rằng, càng là những phụ huynh thất bại trong việc khẳng định bản thân ngoài xã hội, họ càng có xu hướng dùng quyền lực áp đặt lên những đứa trẻ yếu thế trong gia đình để tìm kiếm cảm giác kiểm soát. Họ biết hành động đó sẽ gây tổn thương, nhưng sự ích kỷ và cái tôi đã chiến thắng.
Giáo dục gia đình luôn có độ trễ. Sự độc đoán và vô cảm của cha mẹ hôm nay có thể chưa gây ra hậu quả tức thời, nhưng nó sẽ âm ỉ bào mòn sợi dây tình cảm thiêng liêng giữa hai thế hệ. Xin đừng để đến khi con cái trưởng thành và chọn cách rời xa, cha mẹ mới muộn màng nhận ra rằng: Thứ mình đã giết chết không chỉ là một con thú cưng hay một con heo đất, mà chính là niềm tin và sự tôn trọng của con trẻ dành cho mình.
