Vợ ôm con bỏ đi, bị mọi người XA LÁNH chỉ vì lỗi này
Tôi cứ nghĩ vợ ôm con đi vài ngày rồi về. Nhưng không, cô ấy đưa đơn ly hôn vào ngày hôm sau.
Tôi là một người đàn ông thành đạt trong xã hội. Hiện tại, tôi đang là giám đốc một công ty, lương cao, lượng công việc lớn, áp lực nhiều. Ở công ty, tôi hét ra lửa, nhân viên đều rất sợ sệt khi đối diện với sếp. Tôi cũng yêu cầu cao, đòi hỏi sự chỉnh chu, hoàn hảo trong từng việc nhỏ nhất. Điều này càng biến tôi thành một ông chủ khắt khe, độc đoán trong mắt mọi người.
Vợ tôi ở nhà nội trợ. Tính cô ấy hiền hậu, đảm đang. Cô ấy chăm sóc, vun vén gia đình chu đáo. Bố mẹ tôi rất quý con dâu, đi đâu, gặp ai cũng khoe.
Chỉ có tôi là thấy vẫn không hài lòng. Vợ tôi không biết ăn nói, quá cam chịu. Mỗi lần không vừa ý chuyện gì, tôi lại lớn tiếng mắng vợ, đá đập đồ đạc. Vợ vẫn cần mẫn dọn dẹp, không kêu than một lời.
Với con cái, tôi cũng không phải chăm sóc chúng vì mọi chuyện đều có vợ tôi lo. Bởi thế, 2 đứa con đều không gần gũi bố. Thỉnh thoảng, tôi bế con gái nhỏ 3 tuổi, con bé cũng khóc um lên đòi mẹ. Bực mình, tôi không thèm bế nữa.
Mấy ngày trước, vợ chồng tôi tranh cãi chuyện thuê người giúp việc. Vợ muốn tìm người giúp việc để cô ấy thuận tiện xin việc làm lại. Tôi không đồng ý. Trong lúc tranh cãi, tôi phán: “Ở nhà có mỗi việc nấu ăn rồi ngửa tay xin tiền chồng mà cũng không muốn. Sướng không thích lại muốn chịu khổ à? Giờ chẳng phải cô cũng đang làm những việc của giúp việc đấy là gì?”.
Vợ tôi sững sờ một lúc. Rồi cô ấy thu dọn đồ đạc, ôm con, bảo rằng không chấp nhận chuyện bị chồng coi thường và bỏ đi. Tôi cứ nghĩ vợ bỏ đi vài ngày rồi tự về, không ngờ hôm sau, cô ấy ghé qua nhà để đưa đơn ly hôn.
Tôi sốc thật sự. Mấy đêm nay, tôi không sao ngủ được. Căn nhà rộng lớn thiếu vắng đi bóng dáng của vợ và tiếng cười giỡn của các con. Những điều tưởng bình thường, bây giờ lại khiến tôi nhớ da diết.
Buồn bã, tôi lướt mạng xem phim giải khuây và vô tình xem được bộ phim “Sex Education”. Tôi bị phim cuốn hút đến nỗi không thoát ra được. Nhân vật Michael Groff được bộ phim xây dựng rất thật. Ông ấy giàu có, thành đạt, là hiệu trưởng một trường trung học nhưng lại SỐNG TỆ với mọi người.
Ở trường, ông độc đoán với đồng nghiệp, học sinh. Về nhà, ông gia trưởng, mắng vợ, đe dọa con. Trong mắt Michael Groff, chẳng ai là hoàn hảo cả. Có lẽ vì những tổn thương tâm lý từ bé nên ông mới có nhân cách vẹo vọ, méo mó như thế. Cuối cùng, ông bị mọi người xa lánh. Người vợ tần tảo, nhu nhược cũng vùng dậy để bảo vệ con và giành lại quyền lợi chính đáng của mình. Cậu con trai Adam cũng ghét bỏ bố ra mặt.
Xem phim, tôi bừng tỉnh. Thì ra, tôi rất giống với Michael Groff. Tôi đã đối xử với mọi người, với gia đình hệt như cách ông Michael Groff ứng xử.
Tôi nhìn xung quanh căn nhà rộng lớn, bất giác bật cười mà rơi nước mắt. Tôi đang phải trả giá cho lỗi lầm của mình. Tôi cũng bị mọi người xa lánh, gia đình cũng đang đứng trên bờ vực thẳm. Phải làm gì để thay đổi những điều tệ hại này bây giờ?